Trong doanh trướng, Cơ Diệp Trần nghiêng người nằm trên giường. Trên người vừa được bôi thuốc, chỉ đắp một lớp lụa mỏng. Đầu gối lên gối mềm, nghiêng đầu nhìn về phía Cảnh Nam Châu đang cùng Đỗ đại phu nói chuyện.
“Hắn bị thương thế nào?”
Đối mặt với Cảnh Nam Châu, Đỗ đại phu đặc biệt khách khí hơn bình thường, giọng nói ôn hòa mà cung kính: “Vương gia cứ yên tâm, thương thế của điện hạ nhìn có vẻ đáng sợ, nhưng không đụng đến chỗ hiểm. Hôn mê cũng là do hao tổn quá mức, nếu đã tỉnh lại thì xem như đã thoát khỏi nguy hiểm.”
Ông quay đầu nhìn Cơ Diệp Trần đang nửa nằm nghiêng ngoài giường, cổ dài duỗi ra, rõ ràng đang nghe trộm bọn họ nói chuyện.
Ông hừ lạnh một tiếng giận dữ: “Điện hạ mấy ngày tới tốt nhất cứ nằm yên trên giường, nếu không muốn thành phế nhân thì đừng có động võ!”
Dứt lời, ông cúi người hành lễ với Cảnh Nam Châu: “Vương gia nên trông chừng điện hạ cho kỹ, nếu không thì không biết ngày nào đó, cái mạng của ngài ấy lại tự mình làm cho hết.”
Lời này vừa dứt, thần sắc vốn lãnh đạm của Cảnh Nam Châu càng thêm lạnh đi mấy phần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT