Cốc Dận không biết từ đâu lôi ra một ly trà, chậm rãi nhấp từng ngụm, thấy Cảnh Nam Châu đứng yên nhìn chằm chằm vào cái nồi lớn, liền tùy ý hỏi: “Sao thế? Không ưa cái nồi này à? Cái nồi này dùng tiện lắm, phía dưới vừa hay có thể nhóm lửa, nước lạnh thì có thể đun nóng.”
Khóe miệng Cảnh Nam Châu khẽ giật, vừa vặn nhìn thấy một sợi râu trên mặt Cốc Dận rơi vào trong ly trà, nói chuyện còn lắc lư khiến cơm viên và lá cải dính trên râu cũng rơi xuống, bám bên mép ly, y thật sự chịu không nổi, nghiêng đầu né tránh, thấp giọng nói: “Xin tiền bối đừng trêu chọc vãn bối.”
Cốc Dận cúi đầu hớp một ngụm trà, chép miệng: “Được rồi, vậy dùng thùng gỗ. Ta gọi người đổi cho ngươi.”
“Đa tạ tiền bối.”
Khi nước thuốc đã đổ đầy thùng tắm, người hầu cũng lần lượt lui ra khỏi phòng. Nhưng Cảnh Nam Châu vẫn chưa có động tĩnh, khiến Cốc Dận sốt ruột hỏi: “Lại làm sao thế?”
Cảnh Nam Châu tay đặt lên đai lưng, đối diện ánh mắt trần trụi của Cốc Dận mà không thể nào thản nhiên cởi đồ như không có chuyện gì. Cuối cùng đành bất đắc dĩ mở miệng: “Tiền bối, ta muốn cởi đồ, xin ngài tạm tránh một chút.”
“Tránh cái gì mà tránh, ta còn phải châm kim cơ mà.” Chạm phải ánh mắt đen láy sáng như mực của Cảnh Nam Châu, Cốc Dận nghiến răng: “Rồi rồi, được rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT