Vậy nên, trong phút nguy cấp, Cơ Diệp Trần đành giả bộ yếu ớt, giọt nước mắt vừa mới lưng tròng tách một tiếng rơi xuống trước ngực Cảnh Nam Châu. Hắn cụp mi, giọng nhẹ như tiếng muỗi: “Là vết thương nhẹ thôi, không nghiêm trọng.”
Dáng vẻ yếu ớt, đáng thương ấy khiến Cảnh Nam Châu không nỡ trách cứ thêm. Nhưng khi nghe xác nhận rằng hắn thực sự bị thương, sắc mặt y vẫn trầm xuống, liền đưa tay định kéo áo Cơ Diệp Trần ra kiểm tra.
Cơ Diệp Trần hoảng hốt lùi về sau một bước, mà động tác này không chỉ làm thân thể hắn di chuyển, ngay cả chỗ đó cũng theo đó mà phản ứng.
Toàn thân Cảnh Nam Châu như bị điện giật, một luồng tê dại lan khắp lưng, đến cả tay cũng mềm nhũn buông xuống.
Ánh mắt Cơ Diệp Trần lóe sáng, lập tức nhân cơ hội ôm lấy y, gục đầu xuống vai y, nước mắt thi nhau rơi như chuỗi hạt đứt đoạn: “Ta sợ ngươi sẽ từ chối ta nên mới không dám nói thật.”
Thấy Cảnh Nam Châu dần dịu đi, hắn tiếp tục nức nở: “Lần này trở về, ta chỉ ở lại được hai ngày thôi, đừng từ chối ta, ca ca.”
Cảnh Nam Châu nhìn đôi mắt đỏ hoe đó, ánh mắt đầy nhớ thương, còn có ấm ức. Lại thêm tiếng gọi "ca ca" mềm yếu kia, trái tim y đã sớm tan chảy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT