Nhung Đình viện.
Đã sang thu, cây cối trong viện bắt đầu ngả vàng, gió thu thổi qua, lá cây rụng theo gió phiêu tán, nhẹ nhàng bay lượn rồi rơi lả tả, thưa thớt phủ kín mặt đất.
Cảnh Nam Châu ngồi dưới tán cây, ngón tay khẽ gảy chiếc lá rơi xuống bả vai, trong tay cầm một quyển sách bọc bìa da, lật giở từng trang một cách thờ ơ.
Giống như ánh nắng mùa đông, thoạt nhìn có vẻ ấm áp, nhưng thực chất lại lạnh lẽo, như bầu trời đêm đầy sao, nhìn thì rực rỡ, thực ra lại xa cách và cô tịch.
Thương Củng đứng ngoài viện, ngẩng đầu nhìn lại, khi có điện hạ ở đây thì vương gia vẫn còn giữ được đôi chút cảm xúc, nhưng hiện tại khi điện hạ đi rồi thì lại khôi phục dáng vẻ lạnh lùng không cảm xúc ngày trước.
Đưa mắt nhìn quanh sân, hắn cảm thấy kỳ lạ, không có điện hạ ở đây, ngay cả hoa cỏ dường như cũng mất đi sức sống.
Hắn bước lên hai bước, cung kính dừng lại, thấp giọng bẩm báo: “Vương gia, Cốc công tử cùng Ôn công tử đến rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT