Giờ Dần.
Cơ Diệp Trần theo thói quen thường ngày mà mở mắt. Trời còn chưa sáng hẳn, trong phòng vẫn mơ hồ tối đen, ánh nhìn mơ màng theo bản năng dời sang giày và y phục, rồi bước ra gian ngoài.
Khi đẩy cửa bước ra, ngoài cửa không một bóng người. Ánh sáng mờ nhạt phủ lên cả sân, chỉ có hai chiếc đèn lồng nơi cổng viện phát ra chút ánh sáng lờ mờ. Gió sớm đầu thu lành lạnh, thổi xào xạc làm lá cây động, Cơ Diệp Trần bị làn gió đột ngột đó làm khẽ rùng mình, đầu óc cũng tỉnh táo hơn đôi chút.
Hắn đứng đó, mặt không biểu cảm, im lặng hồi lâu mới nhớ ra hôm nay là ngày nghỉ không phải vào triều, thị nữ cũng sẽ không đến hầu hạ như thường lệ.
Tối hôm qua, vì sợ Cảnh Nam Châu suy nghĩ lung tung, hắn đã luôn ở bên cạnh trêu chọc, quấn quýt mãi đến nửa đêm, gần sáng mới ngủ được. Bây giờ mệt muốn chết, ngáp dài một cái, khoé mắt còn đọng giọt nước, hắn xoay người trở vào phòng.
Ôm lấy Cảnh Nam Châu, định ngủ nướng thêm một chút.
Khi tỉnh lại lần nữa, trời đã gần trưa. Cảnh Nam Châu vẫn còn nằm yên trong lòng hắn, ngủ rất say. Hàng mi dài, rõ ràng từng sợi, khẽ nhíu lại, như đang mơ thấy chuyện gì không tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play