Trên bàn bày phần lớn đều là món Cơ Diệp Trần thích ăn, giống như từ khi dọn đến sống cùng nhau, khẩu vị hắn cũng bị Cảnh Nam Châu đồng hóa. Người vốn không ăn được cay, giờ đã có thể mặt không biến sắc mà ăn ớt.
Cảnh Nam Châu như thường lệ mặc một thân bạch y, gương mặt thanh tú, tay áo xắn lên, lộ ra cánh tay trắng nõn với khớp xương rõ ràng. Y chăm chú gỡ xương cá, gỡ sạch sẽ rồi mới gắp bỏ vào bát Cơ Diệp Trần.
“Nhìn ta làm gì vậy? Không đói à?”
Cơ Diệp Trần hưởng thụ sự chăm sóc ấy, mỉm cười nói, “Ai mà ngờ được, một Nhếp Chính Vương cao ngạo lạnh lùng lại chu đáo thế này.”
Cảnh Nam Châu gật đầu tỏ vẻ đồng tình, “Thừa dịp chưa ai phát hiện, mau cưới vào cửa đi.”
“Cưới thì không nổi, không có tiền.” Trước khi Cảnh Nam Châu kịp đổi sắc mặt, hắn liền thêm một câu, “Nhưng gả cho ngươi thì không thành vấn đề.”
Nhắc đến tiền, Cơ Diệp Trần sực nhớ một chuyện khác, sắc mặt nghiêm túc, mở miệng hỏi: “Nam Châu, chuyện án buôn bán quan lương, ngươi biết được bao nhiêu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play