Ở trong chăn trùm kín một lúc hơi lâu, mặt Niệm Xu có chút đỏ ửng vì thiếu oxy. Tóc đen rối bù dán vào cơ thể rũ xuống phía sau, đôi mắt trong veo lấp lánh, môi hồng đào cong lên nụ cười ngây thơ.
Dù nhìn thấy mấy lần, Lan An vẫn kinh ngạc trước dung mạo của thiếu nữ, nhưng cũng tiềm tàng sự áy náy cho tương lai gần. Niệm Xu là vô tội, Đạm Đài Minh Lãng chỉ muốn đối phó Đạm Đài Tẫn. Nếu để Đạm Đài Minh Lãng nhìn thấy Niệm Xu, điều gì sẽ xảy ra với Niệm Xu, nàng không dám nghĩ tiếp.
"Lan An cô cô?" Nhìn Lan An không đáp lại, Niệm Xu nghi hoặc lặp lại một lần. Nàng ngồi xuống tấm đệm trên sàn nhà. Đạm Đài Tẫn đẩy chén thức ăn thịnh soạn đến trước mặt nàng.
Lan An ngơ ngẩn nhìn thiếu nữ trước mắt. Lan An nghĩ đến con gái mình, con gái nhỏ của nàng cũng thuần khiết ngây thơ như vậy. Nàng giờ phải làm là đưa con gái mình về. Đã lên con thuyền này thì không thể hối hận. Con đường này nàng buộc phải đi tiếp.
"Ừm, tiểu thư, mau ăn đi, nguội rồi sẽ không ngon." Lan An dùng nụ cười che giấu tâm tư của mình, cầm đũa gắp thức ăn cho Niệm Xu.
Khi Niệm Xu ăn cơm, Đạm Đài Tẫn lấy ra một cái hộp.
"Lan An, vừa hay ta có một thứ muốn tặng ngươi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT