Tiêu Lẫm cùng Bàng Nghi Chi đưa những người hôn mê về Diệp gia. Tiêu Lẫm nhìn Niệm Xu, trong lòng dâng lên một cảm giác khó tả. Để bảo vệ nàng, cũng vì Đạm Đài Tẫn vẫn luôn nắm chặt tay nàng, hắn liền đưa Niệm Xu cùng về Diệp gia.
Tiêu Lẫm giải thích cặn kẽ với người Diệp gia. Nhìn thấy thiếu nữ dung mạo diễm lệ, không giống phàm nhân trước mắt, người Diệp gia tự nhiên hiểu rằng nàng ắt hẳn là nhân vật thân phận tôn quý, được nâng niu nuôi dưỡng từ nhỏ. Bởi vậy, Niệm Xu được an trí thỏa đáng trong phủ.
Niệm Xu cảm giác thời gian trôi qua thật lâu, nàng giãy giụa tỉnh lại. Màn giường bằng lụa mỏng tầng tầng bao phủ, khiến Niệm Xu có chút nghi hoặc và bất an. Nàng chống đỡ thân thể yếu ớt, đẩy lớp lụa mỏng ra, nhưng ánh nến bên ngoài lại chói mắt làm nàng khẽ cắn môi dưới, đôi mắt ô sắc đong đầy hơi nước.
Ngồi dậy bước xuống giường, đôi chân mềm mại như dẫm trên hư không, có chút không chân thật. Niệm Xu chậm rãi dịch ra ngoài.
Con quạ đen canh giữ bên cửa sổ, phát hiện Niệm Xu tỉnh trước tất cả mọi người, liền vội vàng tìm đến Đạm Đài Tẫn, bẩm báo việc này.
Đạm Đài Tẫn cân nhắc một lát, tránh mọi ánh nhìn mà tìm đến Niệm Xu.
Ngũ giác của Niệm Xu như bị phủ một lớp màn che, có lẽ vì yêu lực cạn kiệt, nàng không hề hay biết có người đã đến. Khi thấy cửa phòng bật mở, nàng suýt chút nữa kêu thất thanh, vội vàng che miệng ngồi xổm xuống đất.
Nhưng khi nhìn thấy người đến là Đạm Đài Tẫn, nước mắt nàng vỡ òa, nghẹn ngào không nói nên lời, chỉ biết lặp đi lặp lại lẩm bẩm tên hắn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT