Đoạn Gia Hứa trầm mặc một thoáng, rồi dịch đầu, để lộ khuôn mặt, nhìn Tống Niệm: "Anh sai rồi, em véo má đi, má anh mềm hơn này."
Tống Niệm bĩu môi, làm bộ véo nhẹ hai cái má hắn, nơi vốn chẳng có mấy thịt.
"Em vẫn buồn ngủ quá."
Ngáp có lẽ là thứ dễ lây lan nhất, Tống Niệm vừa ngáp xong, Đoạn Gia Hứa liền nối tiếp.
"Anh cũng buồn ngủ quá, hay là mình ngủ tiếp một lát đi."
Tống Niệm cảnh giác nhìn Đoạn Gia Hứa, đôi mắt khẽ nheo lại: "..."
"Tiểu tổ tông của anh, anh đảm bảo sẽ không quấy rầy em nữa." Hai người rúc vào nhau, mí mắt nặng trĩu không cưỡng lại được mà khép lại. Nói rồi, Đoạn Gia Hứa lười biếng ngáp thêm một cái. Lần này, Tống Niệm cũng lây theo, nàng tựa vào người hắn, khẽ khàng nói: "Vậy mình cùng ngủ một chút đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play