Niệm Xu khẽ kéo ra một chút khoảng cách rồi nói: “Ưm… Có chút…”
Giọng Niệm Xu trở nên mềm mại hơn, ngọt ngào như mật ong sánh đặc.
Hắn khẽ cười một tiếng, ghé sát lại Niệm Xu vừa mới lùi ra một chút, trêu chọc nói: “Sợ cũng không buông tha em đâu.”
Niệm Xu có chút bực bội, dù cơ thể run rẩy đến cả đầu ngón tay cũng run, nàng vẫn nâng tay lên phủ lên gương mặt góc cạnh rõ ràng của Đoạn Gia Hứa, cắn một miếng môi dưới hắn rồi tách ra, mở to đôi mắt tràn đầy nước, cố gắng tập trung ánh mắt có chút tan rã vào Đoạn Gia Hứa, khiêu khích nhìn hắn: “Không buông tha thì sẽ thế nào?”
Thế nào ư, rất nhanh nàng sẽ biết thế nào. “Không ăn cơm sao, đói cũng không sao…” Đoạn Gia Hứa vuốt ve gáy nàng, giọng nói mang theo ý trêu chọc: “Anh sẽ dùng thứ khác lấp đầy em.”
Khi Đoạn Gia Hứa lấp đầy nàng, hắn cũng đang “ăn cơm”, nàng giống như món ăn bày trên bàn, từng miếng từng miếng một sẽ bị ăn sạch.
Niệm Xu vòng tay ôm lấy cổ Đoạn Gia Hứa, hai chân trắng nõn thon thả tách ra vắt ngang hông hắn, được hắn ôm đến ghế sofa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play