Dưới lầu tối đen như mực. Cửa sổ kính lớn vốn có thể đón ánh trăng nay cũng bị nàng kéo rèm che kín, chỉ có ánh sáng lờ mờ từ trên lầu rọi xuống.
Niệm Xu dựa vào trí nhớ, thử mò công tắc đèn ở tầng dưới, nhưng lại không ngờ chạm phải một vật thể có hình khung ở bên cạnh. Chắc chắn lại là thứ gì đó Thyme mua về trước đây.
"Thyme!" Niệm Xu không kịp bận tâm đến việc tìm đèn, lớn tiếng gọi tên anh một tiếng. Ngay sau đó, nàng cảm thấy bắp chân hơi đau, giọng nói lại mềm xuống, tủi thân gọi: "Ui da, đau bắp chân quá đi, đều tại anh đấy, mua một đống đồ về mà chẳng dùng gì cả."
Thyme nghe thấy động tĩnh, theo bản năng hoảng loạn ngồi xổm xuống, định nâng chân nàng lên.
"Đồ ngốc Thyme, tối thế này, dù có bị thương anh cũng chẳng nhìn thấy đâu, với lại cũng không đau nữa rồi." Bắp chân chỉ đau nhói một chút rồi nhanh chóng hết đau. Niệm Xu xoa xoa đầu Thyme nói.
Để tránh nàng lại va phải, Thyme bế nàng lên. Thấy tay nàng vẫn đặt trên đầu mình, Thyme chủ động cúi thấp đầu, trêu chọc mà oán trách: "Niệm Niệm thật sự khó chiều quá đi, một chút va chạm cũng không được, phải cẩn thận 'nâng niu' trong tay."
"Là phải cẩn thận thật đấy! Anh xong rồi, trước đây còn dám cười nhạo em, giờ thì anh đã kém em xa rồi." Niệm Xu khẽ cười nói, vòng tay ôm lấy cổ anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT