Buổi chiều hôm nay bầu trời có chút xanh xám, nhưng ánh nắng vẫn chan hòa. Trên sân thượng không một bóng người, góc đó chất đống vài chiếc bàn học, ghế, bóng chuyền và những vật linh tinh khác.
Bước lên sân thượng, Niệm Xu đến gần mới phát hiện Ren đang rũ chân, tay che trán, nằm trên vài chiếc ghế ghép lại với nhau. Niệm Xu khẽ khàng từng bước chân, tiến lại gần anh, ngồi xổm bên cạnh, vô thức véo véo vạt áo mình.
Ren, trông như đang ngủ, nếu bỏ qua vóc dáng cao lớn, thì anh lại có vẻ ngoài hiền lành vô hại. Anh dường như không hề hay biết cô đã đến, và đang ngồi xổm bên cạnh mình. Đôi mắt Niệm Xu khẽ ánh lên, ngón tay xoắn vòng đuôi tóc có chút ngứa ngáy. Cô cầm lấy đuôi tóc, nghịch ngợm quét nhẹ lên sống mũi thẳng tắp của anh.
Cô còn chưa kịp quét được hai cái thì đã bị nắm lấy tay. Ren mở đôi mắt không còn chút buồn ngủ nào. Sợ đến mức Niệm Xu lập tức buông lỏng sợi tóc trong tay. Ren khẽ cười thành tiếng, chỉ hỏi: “Muốn ngủ một lát không?”
Niệm Xu nhìn anh, lập tức trả lời: “Không cần ạ.”
“Thử xem đi, thoải mái lắm,” Ren dụ dỗ nói, đặt cuốn sổ vẽ sang một bên, “Anh ôm em, sẽ không làm gì đâu.”
Niệm Xu do dự một chút, rồi lại nhìn Ren từ trên xuống dưới, thỏa hiệp nhẹ nhàng nói: “Vậy cũng được…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT