“Lâu đài huy hoàng rực rỡ, bao nỗi niềm chưa tỏ, nỗi lòng ngưỡng mộ khó thể diễn bằng lời. Mừng thay hôm nay tơ hồng se duyên, trân châu bích hợp, xin lấy lời thề bạc đầu, ghi trên giấy hồng…”
Lời vừa dứt chưa lâu, trên không trung thế mà lại bất ngờ đổ xuống một trận đại tuyết. Mọi người kinh ngạc không định, nhìn tuyết bay trắng trời cuốn theo gió mà rơi xuống.
Tuyết rơi vừa nhanh vừa lớn, rất nhanh đã phủ trắng mái tóc của Đạm Đài Tẫn và Niệm Xu.
Kim Triều nếu có thể cùng đội tuyết, đời này cũng coi như cùng đầu bạc.
“Đừng sợ, có ta đây.” Đạm Đài Tẫn nắm tay nàng, lại gần nàng, cúi đầu dịu dàng nói, rồi dẫn nàng đi vào trong điện.
Khoảnh khắc ấy, Niệm Xu có chút hoảng hốt.
Thiếu niên từng quỳ băng nằm tuyết ngày nào, giờ đây đã trưởng thành thành người có thể bảo vệ nàng, bảo vệ cả thiên hạ. Nhớ lại, nàng luôn cảm thấy quãng thời gian đó dường như đã là mấy kiếp, bất tri bất giác họ thế mà đã đi xa đến vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play