Niệm Xu vừa đưa tay chạm vào, không ngờ, con giao long trắng như bạch cốt kia bỗng chốc hồn phi phách tán.
Sau tất cả, đối với mọi người, đây chỉ là một giấc mộng. Diệp Tịch Vụ không phải Tang Tửu, Đạm Đài Tẫn cũng chẳng phải Minh Dạ, nhưng nàng vẫn luôn là Niệm Xu.
Chư vị thần nhìn nàng với ánh mắt phức tạp. Nếu không phải họ đã tiến vào Bàn Nhược Kiếp Phù Du, e rằng thế gian này chẳng còn ai biết được Niệm Xu đã từng hy sinh những gì.
Nhìn Minh Dạ hóa thành bụi đất, Niệm Xu không kìm được rơi lệ. Đã từng có một người đối xử với nàng tốt đến vậy, nhưng nàng lại quên mất chàng.
Đạm Đài Tẫn biết đó là những giọt nước mắt Niệm Xu dành cho Minh Dạ. Lòng hắn cuộn trào tức giận, ghen tuông đến sắp mất kiểm soát. Nhưng hiển nhiên, tình hình hiện tại không cho phép hắn cùng Niệm Xu giải quyết những việc này. Hắn bảo hộ Niệm Xu sau lưng, chặn đứng đòn tấn công của Tiêu Lẫm. Trong khoảnh khắc hắn và Tiêu Lẫm giằng co, Bàng Nghi Chi nhân cơ hội đưa Diệp Tịch Vụ cùng những người khác rời đi.
Niệm Xu vẫn còn ở phía sau Đạm Đài Tẫn mà nức nở. Đôi mắt đen láy đẫm nước, nhìn đến mức Phiên Nhiên đứng bên cũng phải chột dạ.
“Có cần thương tâm đến vậy không?” Đạm Đài Tẫn cau mày, giọng nói lộ ra chút lạnh lẽo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT