Sau khi người lính đánh thuê kia rời đi, Lạc Căng một mình nằm trên chiếc ghế bập bênh, nhắm mắt dưỡng thần.
Ông vốn không có ý định tham gia vào những tranh chấp này. Nhưng Giang Vãn Tinh gặp phải chuyện lớn như vậy, ông không thể đứng ngoài cuộc.
Người không phải cỏ cây, ai có thể vô tình?
Lạc Căng nhắm mắt lại, nhớ về rất nhiều chuyện.
Lúc cô bé mới nhậm chức tổng huấn luyện viên khu 16, cô đã lầm bầm:
“Con tên là Giang Bảo Bảo, con không thích cái tên này, con muốn đổi một cái tên hay hơn...”
Khi đó Lạc Căng chỉ cười xoa đầu cô, nói đổi tên là chuyện lớn, bảo cô tự mình suy nghĩ kỹ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT