Anh ta thật sự không thể chịu đựng được nữa. Và cũng không ai có thể chịu đựng một cuộc đời như vậy. Ánh mắt của Bùi Nhiên lúc này nhìn Dung Sơ Diễn lần đầu tiên lộ ra sự sắc bén. Anh ta thậm chí còn cảm thấy ghen tị với Dung Sơ Diễn.
Dung Sơ Diễn là một người hoàn hảo như vậy, còn anh ta chỉ là một phế phẩm.
Anh ta hít một hơi thật sâu, cười rồi nói: “Cậu hẳn là thấy tôi rất đáng thương phải không? Để tạo ra một sản phẩm hoàn hảo như cậu, đã có biết bao phế phẩm phải làm nền.”
Anh ta dùng giọng điệu đùa cợt để miêu tả cuộc đời thất bại đã được định sẵn của mình.
Bùi Nhiên từng thẳng thừng từ chối cho cậu thiếu niên có cùng nhóm máu với mình hiến máu, không phải vì anh ta thật sự lương thiện. Cuộc đời này, anh ta có tất cả trừ một cơ thể khỏe mạnh. Nếu hy sinh mạng sống của một người lạ có thể đổi lấy sức khỏe cho mình, anh ta sẽ không ngần ngại vung dao mổ.
Nhưng sự thật là vô ích.
Bệnh tật của anh ta bắt nguồn từ khiếm khuyết gen. Cho dù chữa khỏi chứng thiếu máu, những căn bệnh khác cũng sẽ lại tìm đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT