Nghe thấy Hồ Chính Huân mượn rượu làm càn, nói năng lộng ngôn, sắc mặt Tống Thanh Viễn và Nhâm Thời Ninh đồng loạt thay đổi. Những người còn lại có mặt hôm nay có lẽ không hiểu rốt cuộc Lương Quyến đối với Lục Hạc Nam có ý nghĩa thế nào, nhưng hai người bọn họ thì sao lại không biết?
Nhâm Thời Ninh thậm chí không cần liếc mắt dùng khóe mắt đánh giá phản ứng của Lục Hạc Nam, đã theo bản năng đứng bật dậy, giật lấy ly rượu trong tay Hồ Chính Huân, nhướng mày, giọng sắc như dao: “Hồ Chính Huân, tôi thấy cậu uống nhiều rồi đấy! Nói chuyện không qua đầu à?”
Chiếc ly thủy tinh đựng nửa ly rượu bị Nhâm Thời Ninh nặng tay ném xuống mặt bàn đá cẩm thạch. Tiếng va chạm trong trẻo đến chói tai khiến các quý cô có mặt không kìm được mà che mặt khe khẽ kêu lên kinh hãi.
Trong chớp mắt, cả khung cảnh trở nên xôn xao hỗn loạn, chỉ có Lục Hạc Nam ngồi nơi góc tối, hai chân bắt chéo, kẹp giữa ngón tay là điếu thuốc dài, vẫn bất động như núi.
Vị trí anh ngồi thực sự quá tối, đến mức ngay cả Tống Thanh Viễn ngồi bên cạnh cách chỉ một ghế cũng không thể xác định được — người anh họ luôn quen ngồi ghế cao, lúc nào cũng trầm ổn ấy, liệu có dao động dù chỉ trong chớp mắt, ngẩng đầu nhìn về phía trung tâm màn kịch hay đang diễn hay không.
Nhâm Thời Ninh là người nổi tiếng hiền hòa trong giới, trừ phi dính dáng đến chuyện của Mạc Mạc Quyên, bằng không rất hiếm thấy anh đối đầu với người khác lạnh mặt như vậy.
Tình cảnh này, Hồ Chính Huân chưa từng trải qua. Gã ngây ra, buông bạn gái khỏi tay, dưới ánh nhìn của mọi người, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, rồi lại xanh, men rượu cũng theo đó bay sạch. Cơn giận dâng lên không tên đành nghẹn lại trong lòng, chỉ còn lại sự lúng túng đầy bức bối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play