Cuối cùng, trong cơn bùng nổ cảm xúc đến tuyệt vọng, Lương Quyến co mình trong lòng Lục Hạc Nam, vừa khóc vừa thiếp đi.
Người vốn dĩ cao ráo như cô, lúc này lại cuộn tròn ở một góc giường, ngẩng lên chỉ thấy bé nhỏ như nhụy của một đóa hồng — đẹp đẽ nhưng mong manh, dễ héo tàn.
Thấy cô trong mơ vẫn cau chặt đôi mày, Lục Hạc Nam thầm nghĩ, có lẽ anh vốn không phải là một người biết chăm hoa.
Phòng ngủ không bật đèn, trong bóng tối lờ mờ, nguồn sáng duy nhất đến từ bên ngoài khung cửa sổ — ánh trăng treo lơ lửng trên bầu trời đêm vô tận. Ánh trăng mờ ảo xuyên qua từng tầng mây, không cho phép phản kháng, dịu dàng rót vào căn phòng, phủ nhẹ lên gương mặt Lương Quyến.
Ánh trăng đêm nay thật dịu dàng và sáng trong, soi rõ dấu lệ còn vương trên gương mặt cô, cũng soi rõ khoảng trống đang khoét sâu trong tim Lục Hạc Nam — một vết nứt như vách đá đột ngột gãy gập nơi đỉnh núi.
Anh chống một tay ngồi dậy, rồi nghiêng người nhẹ nhàng đặt cô nằm thẳng.
Mất đi vòng tay anh một cách bất chợt khiến giấc ngủ của Lương Quyến trở nên chập chờn, bất an. Sợ đánh thức cô, Lục Hạc Nam đành giữ nguyên tư thế gò bó ấy, không dám nhúc nhích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT