Lúc ấy, ở phía bên kia sân tiệc, Cố Triết Vũ vẫn còn đang tiêu sái vui vẻ, nhưng khi thấy một người đàn ông xa lạ chẳng nói chẳng rằng bế Lương Quyến đi mất, anh theo bản năng muốn nhấc chân chạy đến ngăn cản. Mới bước được hai bước thì đã bị Quan Lai phản ứng kịp thời kéo lại.
“Em kéo anh làm gì?” Cố Triết Vũ chỉ về phía Lương Quyến vừa bị đưa đi, giọng hơi sốt ruột: “Em không thấy Lương Quyến bị người ta mang đi rồi sao?”
Quan Lai gần như lật ngửa cả mắt trắng lên trời: “Anh uống say rồi à? Người ta là bạn trai đến đón bạn gái mình về, có vấn đề gì sao?”
“Cái người đó là… người đang mập mờ với Lương Quyến hả?” Cố Triết Vũ sững người trong một giây, ngạc nhiên hỏi, “Bọn họ ở bên nhau từ bao giờ thế? Em cũng không nói với anh một tiếng!”
“Chẳng phải anh hay nhiều chuyện sao!” Quan Lai nhân cơ hội xả giận, mắng cho Cố Triết Vũ một trận ra trò, “Nếu em nói với anh, thì cả ký túc xá tụi anh chẳng phải đều biết cả rồi sao?”
Quan Lai vẫn canh cánh trong lòng chuyện lần trước Thành Tấn vì một cái đồng hồ mà nổi cáu với Lương Quyến. Tuy không liên quan đến Cố Triết Vũ, nhưng nếu anh ta lỡ miệng, Thành Tấn chắc chắn sẽ biết chuyện.
Cố Triết Vũ gãi gãi đầu, đang định mở miệng xin lỗi chuyện lần trước, thì lại nghe Quan Lai lạnh nhạt lên tiếng: “Tối nay anh cùng em đưa Tư Yên về nhé.” Quan Lai nhìn về phía Hứa Tư Yên đang say mềm, nằm bẹp như một đống bùn trên ghế sofa, bất giác thở dài một hơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play