Lục Hạc Nam ngả ngớn dựa vào giường, sau khi thỏa mãn cái miệng, cả người toát ra một vẻ phóng túng không kềm chế được. Nhìn vành tai cô gái trước mặt dần dần đỏ ửng, anh cúi đầu, cố nhịn cười, giấu đi vẻ đắc ý vì đã trêu chọc thành công.
Thấy vệt đỏ nơi tai Lương Quyến lan dần lên khuôn mặt trắng trẻo, Lục Hạc Nam mới “nhân từ” nở nụ cười, mở miệng: “Được rồi, không chọc em nữa.”
Hóa ra anh coi cô như mèo để đùa giỡn sao?
Máu Lương Quyến dồn lên não, thoát khỏi sự bối rối ban nãy, lập tức trừng mắt lườm Lục Hạc Nam một cái, hằm hằm nhìn anh.
Nhưng cái lườm đó chẳng có mấy sát thương, rõ ràng là tức giận, vậy mà đôi má đỏ hồng lại khiến cô trông càng thêm đáng thương và yếu ớt.
Vệt đỏ ấy thật khiến người ta động lòng. Lục Hạc Nam nhìn mà tim mềm nhũn. Theo bản năng anh muốn giơ tay xoa đầu cô, nhưng tay mới đưa lên nửa chừng thì đã kịp nhận ra hành động đó quá đường đột.
May mà Lương Quyến thần kinh khá “trâu”, không để ý tới chi tiết đó. Anh lập tức rút tay lại, giả vờ ho nhẹ một tiếng, che giấu sự ngượng ngùng: “Cũng không còn sớm nữa, anh đưa em về trường.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT