Ngày 27 tháng Một năm đó, tức là ngày cuối cùng trước Tết âm lịch, Lương Quyến và Lục Hạc Nam chính thức dọn khỏi biệt thự số một – nơi chất chứa đầy dấu vết quá khứ – để chuyển đến biệt thự Tây Sơn rộng rãi hơn, trở thành hàng xóm của Lục Nhạn Nam và Lục Sâm.
Lục Nhạn Nam đứng nghiêng bên cửa sổ sát đất của phòng khách tầng hai, tay cầm chén trà nóng, nhìn ra cảnh người xe tấp nập bên ngoài mà không nhịn được than phiền: “Sớm đã bảo hai đứa dọn qua đây, vậy mà ai cũng cứng đầu, cứ lần lữa mãi đến tận hôm nay mới chịu chuyển.”
Từ vị trí của Lục Nhạn Nam nhìn ra ngoài, vừa vặn có thể thấy rõ dòng xe nườm nượp nơi đầu phố.
Lương Quyến khẽ mỉm cười, đưa mắt theo ánh nhìn của cô ấy, trong đám thợ chuyển nhà, cô thấy Lục Hạc Nam tự mình khiêng một thùng giấy với vẻ mặt cẩn trọng.
Không ai quen thuộc với chiếc thùng giấy ấy hơn Lương Quyến, vì chính tay cô đã đóng gói. Bên trong là tất cả những chiếc cúp và giấy chứng nhận đạo diễn xuất sắc mà cô luôn coi như bảo vật.
Lương Quyến lặng lẽ nhìn một lúc, rồi theo thói quen cúi đầu xoa nhẹ cái bụng ngày một tròn trịa, giọng nói dịu dàng: “Nếu không phải vì hai nhóc con này, e là Lục Hạc Nam còn chẳng quyết được việc chuyển nhà.”
Biệt thự số một với họ mà nói chứa đựng quá nhiều ký ức. Nếu không vì sợ sau này hai đứa trẻ sinh ra sẽ quậy phá quá mức, thật ra Lương Quyến cũng chẳng muốn dọn đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play