Ngón tay của Tống Nhược Cẩm chìa ra trước mặt, nhưng Lương Quyến lại bình thản nâng tay vuốt lại vài sợi tóc rối, ánh mắt đoan trang nhìn thẳng vào mắt bà ta, mãi vẫn chưa đưa tay ra bắt lại.
Bầu không khí bỗng trở nên ngượng ngập. Nhưng đã có mặt trong dịp như hôm nay, thì đâu ai là kẻ tầm thường? Mọi người đều cúi đầu, giả vờ không thấy gì.
Trương Đồng đứng cạnh Tống Nhược Cẩm cũng chỉ sững người một chút, rồi lập tức hoàn hồn, tiện miệng kiếm một cái cớ tống khứ đám người xung quanh, sau đó lùi lại một bước, hơi cúi đầu với Tống Nhược Cẩm.
Tất cả những hành động ấy đều trong khuôn khổ lễ phép, chỉ có ánh mắt cuối cùng trước khi rời đi là không giấu nổi sự thật lòng – ánh mắt ấy vô thức liếc nhìn Lương Quyến vài lần nữa.
Chuyện gì vậy? Người trước giờ trong các buổi xã giao luôn mờ nhạt, không chủ động tiếp cận bất kỳ nhân vật quyền lực nào như Lương Quyến, vậy mà lại có liên hệ gì với Tống Nhược Cẩm?
Xung quanh bất chợt yên lặng hẳn. Mọi người trong sảnh tiệc đều tự động tránh xa khu trung tâm, không ai nghe được cuộc đối thoại giữa Lương Quyến và Tống Nhược Cẩm, chỉ tưởng hai người là lâu ngày gặp lại, đang thân mật hàn huyên.
Cánh tay lơ lửng giữa không trung, Tống Nhược Cẩm khẽ giật nhẹ, điềm nhiên thu tay lại, xoay xoay cổ tay đã mỏi. Ánh mắt bình tĩnh, vẻ mặt ung dung như không hề bận tâm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT