Sáng sớm hôm sau bắt đầu quay, khi Lương Quyến – người biến mất cả một đêm – mang theo cặp đồng hồ mà cả đoàn phim ngày đêm mong nhớ xuất hiện đúng giờ tại trường quay, thì trưởng nhóm đạo cụ suýt chút nữa vì chuyện này mà xin từ chức đã xúc động đến mức suýt bật khóc khi ôm lấy cặp đồng hồ đó.
Đạo diễn hình ảnh Tần Tử Diệp nhân lúc không ai để ý liền nhanh tay giật lấy đồng hồ, tránh khỏi đám đông, chạy thẳng ra sân ngoài, dưới ánh mặt trời, mở tay run rẩy đặt cặp đồng hồ cạnh nhau. Hai “bông tuyết” trong ánh nắng giữa hè lấp lánh ánh sáng vụn vỡ.
— Đó là hai bông tuyết vĩnh viễn không tan chảy.
“Đồng hồ này tinh xảo thật đấy, kiểu dáng đến giờ vẫn còn mới mẻ,” Tần Tử Diệp săm soi một hồi, ánh sáng khúc xạ vào mắt anh ta khiến trong đầu như lờ mờ nhớ lại điều gì, không khỏi lẩm bẩm: “Này, khoan đã… Sao mà giống cái bản giới hạn mùa đông của Royce tám năm trước vậy trời?”
Trưởng mỹ thuật Trang Hiểu Khiêm chạy theo ra sân, khoanh tay đứng sau, nghe vậy liền liếc Tần Tử Diệp một cái, giọng điệu mỉa mai: “Ồ, không ngờ tên phàm tục như anh cũng biết chuyện trong giới thời trang đấy nhỉ?”
Mấy diễn viên trẻ mới vào nghề chưa từng nghe những chuyện thị phi thâm cung bí sử như thế này, lúc này ngửi thấy mùi bát quái liền đồng loạt hạ giọng, năn nỉ Trang Hiểu Khiêm kể lại đoạn quá khứ ấy.
Thật ra thì… có gì đâu mà kể, Trang Hiểu Khiêm lim dim mắt, vẻ mặt như nhìn thấu cõi đời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT