Khi phát hiện tấm vé xe trong tay Thư Đường là đi đến thành phố Nam Đảo.
Chúc Diên đã nghĩ: Có lẽ tất cả những chuyện này chỉ là một ảo giác sinh ra trên đường đến nhà giam Hải Giác.
Giống như người đang lang thang trong sa mạc nhìn thấy ảo ảnh suối nước.
Anh không còn ngập chìm trong bóng tối nữa, mà bắt đầu bình tĩnh trở lại.
Anh chỉ thu dọn vài bộ quần áo, không nhiều.
Bởi anh nghĩ mình chỉ tạm đến nhà giam Nam Đảo một thời gian ngắn rồi sẽ chết.
Không cần chuẩn bị quá nhiều.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT