Nhân Ngư không có thói quen thất thường. 
Anh bế con mèo nhỏ xuống, rồi đi đến tủ lạnh lấy đá để cô chườm cho bớt sưng.
Thư Đường vừa nhăn mặt vì đau vừa cười, ngay cả khi ôm cục đá đắp lên chân sưng tấy cũng vẫn cười toe toét.
Nhân Ngư hạ thấp ánh mắt, nhẹ giọng hỏi cô vì sao lại vui đến thế.
Thư Đường bất cẩn mà nói hớ: “Sau khi trị khỏi bệnh ở thành phố Yến, em sẽ không còn sợ một ngày nào đó anh sẽ mất nữa.”
Cô luôn nghĩ rằng Nhân Ngư cho rằng mình dễ chết, nên từ trước đến nay chưa từng dắt cô đến nơi nào nguy hiểm. 
Còn con mèo nhỏ này cũng luôn lo sợ một ngày nào đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play