Tiêu Khinh Vũ một lần nữa bị giữ lại, vừa ngồi xuống đã thấy Võ Lăng Diêu cong môi, nhẹ nhàng khuyên nàng ở lại thêm một chút.
Võ Lăng Hoắc nghiêng đầu, liếc mắt về phía Diệp Vọng Thư, cười nói: “Diệp khanh nếu có việc, cứ tự nhiên lui trước cũng được.”
Diệp Vọng Thư: “……”
Trong lòng nghẹn một hơi, ngoài mặt lại không dám phát tác, vừa định mượn cớ cáo lui, cổ tay áo liền bị Võ Lăng Diêu kéo lấy:“Tiên sinh không có việc gì đâu! Là ta cố tình mời người đến!”
Thấy hai vị nam tử không tỏ ý kiến, nàng vội vã kéo người ngồi xuống bên cạnh mình, như sợ họ đổi ý.
Vừa nãy còn cảm thấy bàn tròn rộng rãi, lúc này lại trở nên chật chội khó chịu, không khí trong khoảnh khắc liền đông cứng lại.
Thái giám và cung nữ lần lượt rót rượu, dâng món, Võ Lăng Diêu chủ động cất lời, như muốn xua tan bầu không khí nặng nề: “Ha ha… Kỳ thực hôm nay ta rất vui. Mỗi năm sinh thần đều chỉ có cung yến cùng mẫu phi bồi tiếp. Không ngờ năm nay lại náo nhiệt đến vậy...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play