Đối diện một người vừa gặp đã khiến lòng nàng khẽ lay, lại còn kính rượu cho mình, Tiêu Khinh Vũ dẫu ngoài mặt không nói, nhưng trong dạ đã dâng lên một tầng hoan hỉ khó tả.
Nàng lập tức nâng chén, cùng người kia nhẹ nhàng cụng một tiếng, rồi dốc cạn.
Rượu nồng nặc theo yết hầu mà trôi xuống bụng, thiêu đốt dọc từ cuống họng đến tận tâm can, nóng bỏng chẳng khác gì lửa táp vào người.
Nàng cau mày nhè nhẹ, còn chưa kịp hoàn hồn thì Trần Nghiên đã tiến đến, dâng ly thứ hai: “Thuộc hạ nhờ cậy đại nhân mà quen biết Tiêu tiểu thư, thật là tam sinh hữu hạnh. Ly rượu này, xin kính tiểu thư.”
Tiêu Khinh Vũ nhìn người mình thầm để tâm chủ động nâng chén, trong lòng mềm nhũn, sao có thể chối từ. Nàng bật cười, giọng mềm như lụa: “Tam sinh hữu hạnh hay không cũng chẳng sao, có thể gặp nhau, ắt là duyên phận trời định.”
Nàng cụp mắt, trên mặt nở một nụ cười ngượng ngùng, khẽ nhếch môi, vừa uống xong lại lơ đãng ngẩng đầu, bất ngờ chạm phải ánh mắt của Diệp Vọng Thư đang dõi theo. Đáy mắt người kia trầm tối như mặt nước mùa thu.
Chỉ thoáng qua trong chớp mắt, tựa hồ như nàng nhìn lầm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT