Tiêu Khinh Vũ không ngờ Phạm Vân lại hỏi ra câu ấy, cả kinh phun một ngụm trà thẳng vào mặt người đối diện.
Nàng luống cuống tay chân, vội vàng lấy khăn chà lau cho y, sau lại nghiêm mặt đáp lời rằng bản thân chỉ tâm niệm vị hôn phu, ngoài ra không còn tư tình với kẻ nào khác.
Phạm Vân nghe vậy cũng chỉ biết ngượng ngùng cười trừ, sau đó lặng lẽ cáo lui.
Khinh Vũ bắt đầu sinh lòng nghi ngại. Nơi đất Vu Châu này mang hơi hướng tà khí, khiến lòng người không yên. Nàng vốn tính dứt khoát cáo biệt ngoại tổ mẫu để sớm hồi kinh, nhưng lão nhân gia lại thiết tha giữ lại, một mực khuyên nàng chờ qua rằm Trung Thu hãy đi.
“Ngày đoàn viên, người một nhà sum họp, sao có thể để con đơn độc lên đường?” Ngoại tổ mẫu nói như vậy, ánh mắt đau lòng không thôi.
Khoảng cách mười lăm cũng không còn bao xa, bà lại kiên trì giữ nàng thêm ít ngày, Khinh Vũ cũng chỉ đành gật đầu đồng thuận. Dù sao mấy ngày tới không ra ngoài là được.
Trong mấy hôm lưu lại, biểu đệ Phạm Hề cùng Đường Minh Chi vẫn thường lui tới, kéo nàng cùng trò chuyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT