Đám phủ y cao hứng phấn chấn vây quanh khám qua thương thế của Võ Thừa Khuyết, ai nấy đều rối rít nghị luận, hết nhìn mạch lại xem khí sắc.
Chỉ có điều, Võ Thừa Khuyết lại chẳng hề để tâm đến bọn họ. Hắn từ đầu đến cuối vẫn luôn dõi mắt qua khe hở giữa hai phủ y, xuyên thấu qua thân người mà dõi về phía Tiêu Khinh Vũ.
Ánh mắt hắn, tựa như đang nhìn người vừa sống lại sau cái chết, vừa sâu vừa đậm, vừa mang theo thấp thỏm vừa như cất giấu sự điên cuồng sợ nàng lại biến mất lần nữa.
Tiêu Khinh Vũ cố hết sức làm ngơ ánh mắt ấy, chỉ chuyên chú nhìn hai phủ y đang thảo luận thương thế, khẩn trương đến lòng bàn tay đều toát mồ hôi.
Cuối cùng, thần sắc nghiêm túc của hai vị phủ y cũng được thu liễm. Một người đưa tay chỉnh lại tay áo, mặt mày giãn ra, nói với nàng một tràng thật dài — đại để là đã qua cơn nguy kịch, chỉ cần dưỡng thương cẩn thận, rồi thêm ít kiêng cữ là được.
Tiêu Khinh Vũ nghe xong, thân thể như đang bị giăng căng dây cung suốt hai ba ngày cuối cùng cũng được buông lỏng. Một hơi dài trong ngực rốt cuộc cũng được thở ra.
Tốt quá rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play