“Khinh Vũ?”
Võ Lăng Hoắc vừa tới cửa đã nghe thấy tiếng khóc nức nở đầy lo lắng, lập tức đá văng cửa mà không kịp thắp đèn, men theo âm thanh ấy vội vã lao đến.
Trong lúc hoảng hốt suýt nữa vấp phải chiếc bàn ngã nhào.
“Khinh Vũ? Nàng làm sao vậy?” Hắn nghe thấy tiếng khóc của nàng, trong lòng như bị nắm chặt, vội vã ôm chầm lấy người vào lòng.
Trong giấc mộng, hình ảnh hai người bọn họ chết thảm cứ lặp đi lặp lại như dao cứa tâm trí Tiêu Khinh Vũ. Nay nghe được giọng nói quen thuộc của Võ Lăng Hoắc, nàng có cảm giác như người chết đuối tìm lại được hơi thở, hạnh phúc đến tưởng chừng là một giấc mơ.
“Bệ hạ!” Nàng nghẹn ngào, ôm chặt lấy hắn, nước mắt không thể nào ngăn được nữa.
Gò má áp sát lồng ngực rắn rỏi của hắn, chỉ khi nghe được nhịp tim mạnh mẽ và vững vàng ấy, nàng mới dần dần xua tan nỗi sợ hãi và bất an trong lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT