Thực ra Tang Chiết không có gì nhiều để mang theo, gia đình mới của cô bé rất giàu có, cha mẹ nuôi lại yêu thương cô bé, khi đến làm thủ tục nhận nuôi còn tặng quà cho tất cả trẻ em trong viện mồ côi.
Khi Tang Chiết đi, cô bé đã ôm Khương Tổ và Lục Lâm một cái thật chặt.
Bình thường cô bé nội tâm và nhút nhát, ngại tiếp xúc cơ thể với người khác, nhưng lúc đó cô bé ôm họ rất chặt.
Khương Tổ đứng ở cổng viện mồ côi nhìn chiếc xe lao đi, cảm thán: "Thật tốt quá."
Người bên cạnh nghe thấy, lạnh nhạt nói: "Dù sao cậu ấy cũng có một tài năng, biết thế hồi nhỏ tớ cũng bám lấy học piano, 16 tuổi vẫn có thể được nhận nuôi."
Khương Tổ: "Không phải đâu, là vì Tang Chiết rất tốt, rất xuất sắc, cũng rất thông minh."
Người kia lẩm bẩm: "Thôi đi, ở đây người tốt nhất, xuất sắc nhất, thông minh nhất chẳng phải đang đứng cạnh cậu sao? Sao cậu ấy không được để mắt tới?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT