Sau khi ra khỏi khoang ngủ đông, tình trạng cơ thể của Sở Tổ vẫn chưa được tốt.
Anh tỉnh lại sớm hơn dự kiến. Không biết đã xảy ra chuyện gì, khi Sidney nghe thấy động tĩnh và đi đến căn phòng tối, Sở Tổ đã lật tung cửa khoang ngủ đông, ngã xuống sàn thở dốc.
Mấy tháng không mở mắt, chút ánh sáng yếu ớt đột ngột xuất hiện trong căn phòng tối cũng khiến mắt anh khó chịu.
Sidney vất vả đỡ anh lên chiếc xe lăn đã chuẩn bị sẵn, Sở Tổ mồ hôi lạnh đầm đìa hỏi: “Thời gian...”
Sidney biết Sở Tổ muốn nói gì, che mắt anh lại và nói: “Đúng, là hôm nay.”
Câu hỏi và câu trả lời chẳng ăn nhập gì nhau lại xuất hiện giữa hai cha con, nhưng kỳ lạ là cả hai đều hiểu ý đối phương.
Sở Tổ thích nghi một lúc, rồi bảo Sidney tránh mặt mọi người, đẩy anh ra nghĩa địa xem sao.
“Nghĩa địa chỉ có Đường Kỳ thôi.” Dù Sidney làm theo nhưng vẫn khuyên can: “Mưa to lắm, ba ba.”
Giọng Sở Tổ không đổi, khàn đặc vì vừa mới tỉnh: “Vậy thì mang thêm một cây dù.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT