Có lẽ bởi vì chuyện của An Ngu khiến trong lòng nàng bị chấn động rất lớn. Lúc Mục Vọng Thu giải thích với nàng, nàng không còn mâu thuẫn đến vậy nữa.
Mặc dù nàng không có Mục Vọng Thu bên cạnh nữa, nhưng phụ thân đối xử với nàng rất tốt. Mặc dù Hầu phủ phu nhân không thân thiết, nhưng cũng không hề nghiêm khắc với nàng. Sau khi Hầu phủ không còn, Hoắc Nghiễn Trưng đối xử với nàng cũng vô cùng tốt, nghĩ như vậy thì Mục Vọng Thu còn đáng thương hơn nàng. Từ nhỏ đến lớn, nàng ấy chỉ có một người là phụ thân, sau khi lớn lên lại vì Hoắc Nghiễn Trưng mà không thể không rời khỏi Hầu phủ.
Mục Vọng Thu cũng không phải cố ý mà không cần nàng nữa.
Sau khi nghĩ như vậy, nàng chầm chậm nhìn về phía Mục Vọng Thu, mím môi: “Sau này, người dự định thế nào?”
Nàng hỏi như vậy, Mục Vọng Thu bỗng khựng lại. Nàng ấy còn chưa tính toán xem sau này thế nào, chủ yếu là chưa suy nghĩ xong sẽ sắp xếp cho Mục Đào Đào thế nào.
Nhưng nhìn những tia hy vọng trong đáy mắt của Mục Đào Đào, nàng ấy không muốn để Mục Đào Đào thất vọng, nghĩ một lúc mới dịu dàng lên tiếng: “Dự định của ta còn phải xem suy nghĩ của con như thế nào nữa? Con có bằng lòng đi cùng ta không? Chúng ta cùng sống ở Kinh thành cũng được, hoặc là đi nơi khác cũng được, trong đạo quán buồn tẻ quá, con sẽ không thích đâu.”
“Con biết rồi.” Mục Đào Đào nói rồi gật đầu, nàng không trả lời Mục Vọng Thu. Liệu nàng có thể rời khỏi Vương phủ hay không, nàng cũng không biết nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play