Đại lễ đã xong, Mục Đào Đào thở phào một hơi. Thu Nguyệt đỡ nàng ra khỏi sảnh chính để trở về phòng thay y phục.
Ánh mắt của Hoắc Nghiễn Trưng đầy dịu dàng, nhìn theo bóng dáng chậm rãi rời đi ấy. Cho đến khi Mục Đào Đào đã đi xa, hắn mới không nhìn nữa. Hoắc Nghiễn Trưng quét mắt nhìn khách khứa trong sảnh, ánh mắt dừng lại trên người đang đeo che mặt đạo sĩ ở bên cạnh Ngụy Như Băng.
Trong lòng hắn dâng lên cảm giác bất an, ánh mắt cũng lạnh xuống.
Ngụy Như Băng nhìn thấy ánh mắt khó coi của Hoắc Nghiễn Trưng, trong lòng có chút lo lắng, nàng ta gọi Mục Vọng Thu một tiếng: “Sư thúc, Quận chúa đi rồi.”
Mục Vọng Thu chậm rãi lấy lại tinh thần, thấy ánh mắt lo lắng của Ngụy Như Băng, nhẹ nhàng vỗ tay nàng ta: “Không sao, ngươi ở nơi này chờ ta một chút.”
Không đợi Ngụy Như Băng hỏi đi nơi nào, Mục Vọng Thu đã ra khỏi đoàn người.
Hoắc Nghiễn Trưng nhìn thấy bóng dáng nàng ấy, cũng rời khỏi đại điện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play