Lúc này trong vạn dặm trên bầu trời cũng không có áng mây, ánh mặt trời thổi ập vào trên đỉnh ngọc lưu ly, từng ánh sáng khúc xạ chói mắt. Hoắc Nghiễn Trưng híp mắt lại, xoa thắt lưng, hắn chậm rãi bước từng bước xuống bậc thang, vừa đi vừa nói: “Hộ tống Hoàng hậu về Khôn Ninh Cung để bảo dưỡng thân thể, sau đó đi một chuyến đến Thôi phủ đưa Thôi phu nhân vào trong cung ở cùng Hoàng hậu.”
Dứt lời thì không có âm thanh gì nữa.
Trong đầu Hoắc Nghiễn Trưng quanh quẩn lời nói của Phù Liễm, chỉ là có quan hệ với triều đình trước kia, đáng ch*t hay không?
Sự thật cũng không phải là như thế.
Khi năm đó phát động chiến tranh, thiên tai nhân họa dân chúng lầm than, trên đường rải đầy xương cốt ch*t vì lạnh, khắp nơi trên mặt đất dịch bệnh hoành hành. Thiên hạ chia năm xẻ bảy, dân chúng hung hăng nổi lên. Thái Tổ dẫn người phát động chiến tranh, có cờ hiệu giúp đỡ, nhưng mà một mạch sau đó, binh mã tụ tập càng ngày càng nhiều.
Tuy nhiên không chỉ có nhánh Thái Tổ phát triển lớn mạnh, mắt thấy sẽ hình thành phân chia các thế lực đối lập, tất cả mọi người có chút không cam lòng, lại phát động vài lần chiến tranh, thương vong vô cùng nghiêm trọng, nghĩ rằng mọi chuyện sẽ dừng lại tại đây, cuối cùng Trường Tín hầu từng là Bình Nam tướng quân mang theo một nhánh đội ngũ tìm đến Thái Tổ nương tựa.
Bởi vì Bình Nam tướng quân đi ra chống lại, lúc ấy tinh thần của các binh sĩ trong quân đội cực kỳ cao, đánh thắng liên tiếp các trận chiến, trực tiếp dồn ép đến Kinh thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT