Lời này vừa nói ra, Hoắc Vân Hằng cười hì hì, đỏ mặt mà sờ vào gáy, thoạt nhìn dáng vẻ này là đang trở nên thẹn thùng.
Vốn dĩ Hoắc Nghiễn Trưng không để ý mà nhắc một câu, Hoắc Vân Hằng lại xem là thật, khiến sắc mặt Hoắc Nghiễn Trưng hơi khựng lại. Hoắc Vân Hằng lại nói: “Mẫu hậu nói đợi sau khi qua đầu xuân này sẽ chọn cho con một cô nương để thành thân, sau đó sẽ cho con lập phủ riêng. “
“Ừ.” Hoắc Nghiễn Trưng rũ mắt xuống rồi lạnh nhạt đáp một tiếng, tiếp đó hỏi: “Đã chọn được ai rồi?”
Lời này khiến sắc mặt Hoắc Vân Hằng ngơ ngác, người được chọn sao? Trong lòng Thái hậu đương nhiên là có rồi, còn trong lòng hắn có hay không hình như không quan trọng đến vậy, Hoắc Nghiễn Trưng hỏi hắn có người chưa là ý gì? Đơn thuần là đang hỏi hắn có người trong lòng chưa, hay là muốn nghe người mà Thái hậu chọn cho hắn?
Nhìn vẻ mặt lười biếng của Hoắc Nghiễn Trưng, hắn ta không hiểu ý, cũng không đoán được.
“Có hay không có, khó trả lời đến vậy sao?” Hoắc Nghiễn Trưng thấy hắn lưỡng lự một lúc lâu, có chút mất kiên nhẫn.
Nhìn vẻ mặt không nhẫn nại của Hoắc Nghiễn Trưng, Hoắc Vân Hằng thu lại ý cười trên mặt mình, lạnh nhạt nói: “Con không có, trong lòng mẫu hậu chắc là có đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT