Nghe Hoắc Nghiễn Trưng nói nàng lập tức gật đầu, về sau nếu muốn đi đâu nhất định sẽ nói với hắn, sao lại phải lén lút chứ?
Ngoài trời tuyết rơi ngày càng dày đặc, khoảng cách giữa Vương phủ và Ngụy phủ cũng không xa lắm. Xuân Hiểu phái người đi hỏi thăm mới biết Ngụy Vân Hi đang ở đó nên ngay lập tức gửi thiệp mời từ phủ công chúa đến.
Ngày hôm sau tuyết đã ngừng rơi nhưng vẫn còn đọng trên mặt đất chưa tan, từng tầng tuyết phủ trắng cao hơn một thước, mỗi bước chân đều mang theo những âm thanh trầm đục. Mục Đào Đào đeo giày ấm mải chơi quên trời đất, Hoắc Nghiễn Trưng thấy nàng như vậy, nhìn Xuân Hiểu dặn dò: “Đến phủ công chúa rồi nhớ chăm sóc nàng, muốn chơi thì đưa nàng hồi phủ hẵng chơi.”
Dứt lời, hắn lại nói với quản gia: “Chỉ quét tuyết trên những cung đường chính, những nơi còn lại thì không cần.”
Sau khi quản gia đáp lời, Hoắc Nghiễn Trưng cất cao giọng: “Còn không mau đi thay y phục, lát nữa Ngụy tiểu thư tới còn phải chờ nàng nữa sao?”
Hoắc Nghiễn Trưng nói xong, nàng nhanh chóng chạy đi thay y phục cùng Thu Nguyệt. Xiêm y còn chưa kịp thay xong thì Ngụy Vân Hi đã đến, đến trước cửa Vương phủ chờ nàng.
Trong Ngụy phủ không chỉ có mình Ngụy Vân Hi đến mà muội muội của phò mã gả cho tam thúc của Ngụy Vân Hi, họ hàng của cố Ngụy lão phu nhân, cùng vài phu nhân Ngụy gia và tiểu bối, cũng đều tới tham dự.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play