Tần Mục đi tới, anh tư bộc phát, cái gọi là người dựa vào ăn mặc Phật dựa vào cà sa, bộ quần áo này mặc trên người hắn cực kỳ vừa vặn, vượt qua không biết bao nhiêu lần bộ đồ bằng da thú kia.
Khúc Hương chủ cười nói: "Tay nghề của công tử quá tuyệt, ngay cả ta đều muốn giữ công tử lại tiệm vải để làm thợ may đây."
Tần Mục cười nói: "Đây là tay nghề của bà bà, ta cũng chỉ cố gắng học theo thôi."
Khúc Hương chủ cười nói: "Công tử, tuy vải vóc này đao thương bất nhập, thế nhưng không phòng ngự được các loại hình linh binh như mũi châm, kính xin công tử lưu ý."
Tần Mục gật đầu, cảm ơn ý tốt của hắn.
Khúc Hương chủ vỗ tay một cái, gọi một gã sai vặt tới, thấp giọng dặn dò vài câu, gã sai vặt kia lấy tới một túi tiền, giao cho Tần Mục. Khúc Hương chủ cười nói: "Công tử, tuy túi tiền này không nhiều, nhưng là tấm lòng thành của thuộc hạ."
Tần Mục chỉ nắm một ít trong túi tiền, ước chừng một trăm đồng, cười nói: "Ta đạt được bảo vật trấn điếm của ngươi, đã hài lòng, ngươi thu lại tiền của ngươi đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play