Trong Nhân Hoàng điện có một bóng dáng rất khôi ngô. Tần Mục đi lên bậc thang của tòa thần điện này, cái rương bước chân ra lịch bịch chạy theo ở phía sau. Tần Mục giơ tay lên, cái rương dừng lại ở ngoài điện, thu thập hai tay, hai chân rơi xuống đất.
Cái rương kẽo kẹt mở ra một khe hở. Bên trong khe hở của cái rương, tròng mắt của Long Kỳ Lân chuyển động, thoáng nhìn các mộ phần ở xung quanh. Sau khi suy nghĩ một lát, nó vẫn chật vật bò ra, cái bụng ép sát mặt đất thận trọng đi theo Tần Mục. Đuôi cũng bị hắn hạ xuống rất thấp, lại không dám sát đất, sợ phát ra âm thanh.
Đột nhiên, Long Kỳ Lân chỉ cảm thấy đuôi của mình bị thứ gì giẫm lên. Nó phát ra một tiếng thét thê lương chói tai, lông và mảnh vảy trên người đều dựng đứng.
Tần Mục quay đầu lại trừng mắt một cái. Long Kỳ Lân vội vàng giơ móng vuốt lên, nhét vào trong miệng của mình, lúc này mới không có phát ra âm thanh.
Nó quay đầu nhìn lại, chỉ thấy cái rương đang rón rén đi theo phía sau của hắn. Vừa rồi chính là cái rương này đạp phải đuôi của nó khiến nó khiếp sợ đến mức gần chết.
Tần Mục đau đầu, muốn đuổi bọn chúng ra ngoài, lại cảm thấy ở nơi nghiêm túc và trang trọng thần thánh như vậy xua đuổi hai tên này có chút không thích hợp. Hắn chỉ đành phải kiên trì để cho bọn chúng đi theo sau lưng, khẽ nói:
- Nếu các ngươi lại hồ đồ, một kẻ chém thành củi nhóm lửa, một kẻ đưa lên bàn ăn thịt!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT