Trưởng thôn nhướng nhướng mày, nói: "Nếu như cá chết lưới rách, chỉ sợ Thiên Ma giáo cũng phải tử thương vô số chứ hả? Hà tất nhất định dồn ép không tha? Nếu bởi vì những lão tàn phế như chúng ta đây mà khiến cho quý giáo bị hao tổn nguyên khí nặng nề thì quốc sư Duyên Khang nhất định sẽ mừng rỡ không thôi, nhân cơ hội nhét Thiên Ma giáo vào trong túi. Ngươi nghĩ sao?"
Thiếu niên tổ sư kia gật đầu, nói: "Quả thật quốc sư Duyên Khang vẫn đang tìm cơ hội hàng phục giáo ta, để giáo ta quy thuận triều đình. Tuy nhiên Thánh điển của Thánh giáo ta đã mất, Giáo chủ bị giết, đã gần như diệt giáo. Nếu đạo huynh khư khư cố chấp, chỉ sợ cái thôn nhỏ mà đạo huynh bảo vệ và Thánh giáo ta liền muốn va chạm rồi. Giương cờ!"
Chấp pháp trưởng lão bên cạnh ông ta khom người nói: "Vâng, Tổ sư. Giương cờ!"
Đường chủ ba trăm sáu mươi đường dồn dập lấy ra một cây cờ lớn, mở rộng mặt cờ, đại kỳ tung bay, đón gió mở ra.
Tần Mục phóng tầm mắt nhìn lại, chỉ thấy ba trăm sáu mươi lá cờ lớn kia càng lúc càng phồng ra, càng lúc càng lớn, mỗi một mặt cờ đều có phạm vi khoảng gần một mẫu.
"Thu cờ." Thiếu niên kia nói.
Chấp pháp trưởng lão cao giọng nói: "Thu cờ!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play