- Không phải nụ cười này.
Hoạn Long Quân nhìn chằm chằm vào gương mặt Tần Mục, lắc đầu nói:
- Nụ cười của ngươi lúc trước có thể làm cho người ta quên đi tất cả cảnh giác, đó là nụ cười dù ngươi cầm cây đao đâm vào trong tim vẫn làm người ta không cảnh giác. Hiện tại, ngươi chỉ cười miễn cưỡng, là cười giả, không phải nụ cười thật thà phát ra từ phế phủ.
Nghe hắn nói như vậy, Vương Mộc Nhiên, Mộ Thanh Đại cùng Long Du bên cạnh Tần Mục đều rùng mình vài cái, thậm chí trong mắt hươu lớn cũng có vài phần sợ hãi.
Bọn họ tiếp xúc với Tần Mục không lâu nhưng cũng xem là bằng hữu. Thời điểm ở chung với Tần Mục làm cho bọn họ quên đi rằng, trừ danh hiệu Nhân Hoàng ra, hắn còn có một thân phận khác, Thiên Ma giáo chủ.
Thiên Ma giáo chủ là đại ma đầu đệ nhất thiên hạ!
Trên thực tế, thời điểm ở cùng một chỗ với Tần Mục cũng làm người ta quên đi tất cả thân phận của hắn, bất kể là Thiên Ma giáo chủ hay là Nhân Hoàng, ngược lại đều cảm thấy hắn là bằng hữu có thể thổ lộ tâm tình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play