Tần Mục lần đầu tiên nhìn thấy trưởng thôn bất lực, tuyệt vọng tới vậy, hắn ôm lấy ông ấy, ông giống như túm được một ngọn cỏ cứu mạng cầu xin hắn đưa ông về nhà, về thôn Tàn Lão, về thế giới nhỏ khép kín của ông.
Hắn thực sự không thể tưởng tượng được ông lão đang sợ hãi, tuyệt vọng này chính là cao nhân đã dạy dỗ, chỉ bảo mình, cũng không thể ngờ người hùng mạnh như trưởng thôn cũng dễ dàng bị hạ gục tới vậy.
Trưởng thôn thường nói mình quá mạnh, vậy mà ông lão nói ra câu này giờ đây mọi niềm tin đều sụp đổ tan tành.
Trưởng thôn đã bị hạ gục một lần, lần trước sau khi bị hạ gục ông tới thôn Tàn Lão, trở thành một ông già tàn phế tâm tàn trí tàn, nếu như không có Mã gia, dược sư, ông nội câm và mọi người lần lượt tới thôn Tàn Lão, thật khó tưởng tượng nổi ông sẽ biến thành như thế nào.
Tần Mục còn nhớ cảnh tượng khi dược sư và mọi người đều rời khỏi thôn, trong thôn chỉ còn lại một mình trưởng thôn. Trưởng thôn chán chường ngồi ở cổng thôn không nhúc nhích, mặc cho mưa dập gió vùi, mặc cho bóng tối xâm nhập, mặc cho râu mọc dài cũng không chịu di chuyển.
Ông nhếch nhác không ăn không uống giống như để mặc cho mình thối rữa ở đó.
Và trưởng thôn vừa bị hạ gục, mức chán chường chắc còn dữ dội hơn khi đó. Khi đó ông là kẻ thất bại hoàn toàn, lòng tin mất hết, không có bất cứ niềm vui nào, giống như một cái xác không hồn!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT