Nàng không khỏi cảm thấy hơi hối hận.
Mấy trăm năm trước, nàng cho rằng mình sắp trốn thoát được, cho nên mới áp chế thực lực của bản thân, khiến cho thủy triều của Đại Uyên Quy Khư trở nên đáng sợ hơn cả lúc trước, kinh động đến đám người Tần Mục.
Bởi vì cần phải luyện chế Hồng Chung Vũ Trụ kia, cho nên trước đó Tần Mục không hề tới kiểm tra, chỉ trồng hoa sen Quy Khư xuống biển Hỗn Độn để trấn áp dị động đến từ thủy triều.
Sau này, nhiều trận đại chiến liên tiếp nổ ra, Tần Mục lại càng không có thời gian tới kiểm tra lại, bởi vậy công tử Vô Cực mới đắc ý vênh váo, khiến cho dị động của Quy Khư càng ngày càng trở nên mãnh liệt, ý định diễu võ giương oai, uy hiếp Tần Mục, Di La Cung và Vô Nhai lão nhân.
Bởi vì bị Di La Cung và Tần Mục vây đánh, cho nên thực lực và thế lực của Vô Nhai lão nhân bị tổn hại nghiêm trọng, bèn co đầu rụt cổ không dám ra ngoài, mà Di La Cung cũng sắp sửa có đạo binh giáng xuống, bởi vậy cũng không rảnh quan tâm đến chuyện này.
Trong khi đó, Tần Mục lại là người có thời gian nhất, sau khi tới nơi này còn trấn áp nàng lại một lần nữa.
Công tử Vô Cực hận đến mức nghiến răng nghiến lợi:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play