Tần Mục đột nhiên tỉnh ngộ lại, loại ý nghĩ này của mình vô cùng nguy hiểm, chân người què vì thế mà mất đi, tuy rằng người què trước mặt người khác tươi cười vui vẻ, nhưng sau lưng lại than thở cả ngày, rất muốn tìm cái chân kia của mình về, nhưng lại không dám.
Nếu như chính mình rơi vào hành vi điên cuồng trộm cướp mà người què không vượt qua trước kia, đoán chừng kết quả cách người què cũng không xa.
"Tuy cảm giác này rất sảng khoái, thế nhưng sau này vẫn nên ít làm một chút."
Tần Mục cảnh giác chính mình, quay đầu lại nhìn các loại bảo vật trên đất một chút, ngoại trừ những bảo vật hoang đường do Lâu Lan Hoàng Kim cung luyện chế, những cái khác hắn đều muốn mang đi, chỉ là thứ mà hắn có thể mang đi lại có hạn.
"Kiếm hoàn được bọn họ cung phụng ở đây, hẳn là một bảo vật không tệ."
Tần Mục nhặt kiếm hoàn lên, kiếm hoàn rất nặng, xem chừng bên trong phong ấn rất nhiều thanh bảo kiếm.
Nguyên khí của hắn thoáng tiến vào trong đó, chỉ nghe một tiếng vù, từ trong "kiếm hoàn" bay ra một thanh loan đao, từ từ chuyển động nửa vòng trước người hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT