Bạch Ngọc Quỳnh gật đầu, nói:
- Trên mặt ngươi vẫn còn dấu chân. .
Tần Mục lau dấu chân đi, nói:
- Có điều nếu như lần sau gặp phải cái thứ này, ta cảm thấy chúng ta tốt nhất vẫn nên trốn đi trước.
Không phải ta sợ cái thứ này, mà là ma tính không có tác dụng gì với ta. Đây là lương thực của ca ca ta, ta cướp lấy lương thực của hắn, hắn chắc chắn rất không vui.
Bạch Ngọc Quỳnh gật đầu, nói:
- Ta hiểu mà. Mục Thiên Tôn, trên quần áo ngươi cũng có dấu chân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT