Phúc Khang liếc nhanh qua rồi cung kính rũ mắt, giọng cung kính nói: “Tham kiến Thái hậu nương nương.”
“Xin đứng lên.”
Giọng nói mềm mại, dễ nghe vang lên bên tai, thần sắc Phúc Khang không đổi, cúi người đứng dậy, cung kính nói:
“Bệ hạ thuần hiếu, nghe nói nương nương vì tiên đế qua đời mà suốt đêm khó ngủ, cố ý sai thái y viện chuẩn bị một thang thuốc an thần cho nương nương.”
Thái y phía sau Phúc Khang hai tay bưng thuốc, khom người tiến lên. Nước thuốc màu nâu sẫm đặt trong chén sứ trắng, theo bước chân của thái y mà gợn sóng lăn tăn, mùi vị đắng chát theo hơi nóng không ngừng lan tỏa, khiến đôi mắt của Tiểu thái hậu, người sợ vị đắng nhất hơi mở to.
Phúc Khang sắc mặt bất biến: “Ba ngày một thang, dùng trong một tháng. Thuốc đắng dã tật, bệ hạ lo lắng nương nương, cố ý dặn dò thái y phải đích thân nhìn nương nương uống xong mới được rời đi.”
Cho nên, phải uống thứ thuốc này ròng rã 10 ngày?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play