Toàn bộ cảm xúc được giấu kín, Mục Hòa trở về phủ của mình. Chàng trầm tư một lát, rồi từ ngăn bí mật lấy ra những bức thư nhận được trong thời gian qua, đốt sạch.
"Chủ tử..."
Nhìn hành động của chủ tử, cấp dưới định nói gì đó rồi lại thôi. Than hồng đang cháy bùng lên ngọn lửa, khuôn mặt ôn hòa của Mục Hòa dưới ánh lửa vô cớ toát thêm vài phần vẻ tùy ý…
Đăng cơ xong, có rất nhiều công việc cần xử lý. Những tấu chương khuyên quân chủ nạp thị quân liên tiếp không ngừng được các triều thần dâng lên, ngay cả khi vào triều sớm cũng thường xuyên có người đề cập.
Minh Oái phiền không tả xiết, giữ lại tất cả tấu chương không xử lý. Vì lời khuyên của Mục Hòa, trong lòng nàng cũng thấy thân cận chàng hơn, không kìm được oán trách:
"Từng người đều muốn quản chuyện hậu viện của trẫm, tấu chương viết vừa dài vừa dở, quả thực phiền chết đi được." Vừa nói, nàng vừa vỗ tay lên chồng tấu chương.
Mục Hòa nghe bệ hạ oán giận, ánh mắt chàng cũng theo hành động của bệ hạ mà rơi vào chồng tấu chương lớn đó. "Hậu viện của bệ hạ không người, giờ đã đăng cơ rồi, vì sự nối dõi của Phượng An, các triều thần lo lắng cũng là lẽ thường tình."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play