Nhờ những ngày ở trên thuyền cùng Thiệu Thi khá tốt, cộng với việc đối phương sẵn lòng đưa mình trở về, Minh Oái đã mời Thiệu Thi đến nhà làm khách trong một lần tình cờ gặp lại.
Về chuyện của Thiệu Lang, Minh Oái không hề nhắc đến một chữ nào. Ông bà Minh chỉ cho rằng Thiệu Thi là ân nhân cứu con gái họ, nên đối đãi vô cùng nhiệt tình.
“...Thiệu Lang bị bắn một phát súng ư?”
Khi nghe tin này từ Thiệu Thi, Minh Oái vừa kinh ngạc, lại vừa có chút mừng thầm nho nhỏ. Đôi mắt hạnh của cô gái cong lên, khóe môi nhếch lên rõ rệt. Khi thu lại vẻ mặt, cô có chút chột dạ. Thiệu Thi mỉm cười, khẽ "ừ" một tiếng.
Chỉ cần cô vui là được. Anh nói ra vốn là mong cô có thể vui vẻ.
Được lời khẳng định, hàng mi Minh Oái khẽ chớp, thờ ơ "à" một tiếng, tiếp tục lật xem cuốn sách trong tay một lúc, rồi giả vờ lơ đễnh hỏi, “...Anh ta bị thương thế nào rồi? Thiệu tiên sinh có cần về thăm anh ta không?”
Khu vườn nhà họ Minh cổ kính và tinh xảo. Cô gái mặc váy áo bông ngồi trên ghế đá trong vườn, mắt ngọc mày ngài, đẹp như một bức họa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play