Minh lão gia đau đầu, cãi lại: “Lúc trước Oái nhi mới mười lăm tuổi, chẳng phải bà cũng không nỡ để nó đi xa như vậy sao? Giờ bà lại trách tôi, thật là…”
Thấy thần sắc vợ bắt đầu không tốt, Minh lão gia vội nói: “Bà lo lắng cái gì chứ, có Minh Viễn ở bên cạnh trông chừng rồi, Phương Hạo nó không dám làm bậy đâu.”
Nghĩ đến đứa con trai tính tình đoan chính, lời này quả thật làm Minh phu nhân an lòng một chút.
Trời xanh mây trắng, hải âu xoay quanh.
Con tàu khách định kỳ từ bến tàu George V của Anh này đã đi trên biển gần một tháng.
Hành khách trên thuyền cũng đã chán ngán cảnh trời xanh mây trắng bất biến, lũ lượt trở về phòng nghỉ ngơi. Cô gái mặc váy Tây đang đi trên boong tàu, nheo mắt nhìn biển rộng mênh mông, có chút vui sướng tận hưởng cảm giác gió biển tạt vào mặt.
“Nhìn lâu vậy rồi, không ngán sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play