Cậu ăn nói có phần vụng về nhưng lại rất chân thật, an ủi người khác cũng không được khéo léo cho lắm. Nhìn thấy sắc mặt cô gái ngày càng buồn bã, chàng trai liền vội vàng gãi đầu nói: “Em thật sự không trách chị, Oái Oái, chị đừng buồn.”
Chàng trai cao lớn, vò đầu bứt tai trông thật sốt ruột và lúng túng. Minh Oái ngước mắt nhìn cậu ta một cái, khẽ “Ừm” rồi nhẹ giọng nói lời cảm ơn.
Cô vốn dĩ nên cảm ơn mới phải.
Vào những lúc khó khăn nhất, khi cô gần như không thể ăn nổi một bữa cơm, "Bảng Nhất" bắt đầu chuyển tiền cho cô, điều đó đã giúp cô vơi bớt đi rất nhiều gánh nặng trong cuộc sống.
Đối với "Bảng Nhất", cô vô cùng biết ơn.
Cô gái khép hai đầu gối lại ngồi, hàng mi đen láy khẽ nâng, gương mặt trắng hồng tươi tắn. Đôi tay đặt trên mặt bàn, nói chuyện nhỏ nhẹ, trông vừa ngoan vừa dịu dàng.
Tạ Châm đã vô số lần phác họa hình dáng cô gái trong lòng. Nhưng khi người mà cậu ta vẫn hằng mong nhớ xuất hiện trước mặt, cậu ta mới chợt nhận ra trí tưởng tượng của mình thật quá thiếu sót.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT